Ai mà chẳng yêu thích một màn trở lại ngoạn mục? Sự quay về đầy ấn tượng không chỉ là nỗi hoài niệm – đó còn là việc thấu hiểu điều gì đã làm nên sự đặc biệt của một thương hiệu ngay từ đầu và thúc đẩy nó tiến về phía trước. Khoảnh khắc một series game trỗi dậy từ đống tro tàn với mục đích, sự trau chuốt và quyết tâm khẳng định bản thân là vô giá. Không phải mọi nỗ lực tái khởi động đều thành công mỹ mãn, nhưng những tác phẩm xuất sắc đã nhắc nhở chúng ta rằng sức mạnh lớn nhất của ngành game nằm ở khả năng đổi mới không ngừng mà không quên đi cội nguồn của mình.
Những Dấu Ấn Hồi Sinh Đỉnh Cao Trong Thế Giới Game
Ngành công nghiệp game không thiếu những ví dụ về các series đã từng lừng lẫy nhưng rồi rơi vào quên lãng, hoặc thậm chí là gặp thất bại nặng nề. Tuy nhiên, bằng sự sáng tạo không ngừng và lòng dũng cảm thay đổi, một số nhà phát triển đã chứng minh rằng “hồi sinh” không chỉ là tái tạo, mà còn là nâng tầm, định nghĩa lại một thương hiệu game huyền thoại. Dưới đây là những câu chuyện về các tựa game đã làm được điều phi thường đó.
Fallout 3: Tái Định Nghĩa Một Huyền Thoại RPG
Series Fallout ban đầu không hề được biết đến rộng rãi như ngày nay. Khởi đầu là một game nhập vai (RPG) góc nhìn từ trên xuống, 2.5D, Fallout có một bản sắc riêng biệt nhưng còn khá mờ nhạt. Điều này khiến nó trở thành một tựa game ngách, được cộng đồng người chơi riêng biệt đánh giá cao, nhưng còn xa mới trở thành hiện tượng văn hóa như sau này. Dù mang lại những trải nghiệm đáng nhớ, nhưng phiên bản thứ ba của Fallout lại mắc kẹt trong “địa ngục phát triển” và không bao giờ được hoàn thành theo hình thức ban đầu. Thương hiệu này, đúng nghĩa, đã đứng bên bờ vực lụi tàn.
Nhà phát hành gốc Interplay Productions đã phá sản và cuối cùng đóng cửa. Điều này đã mở ra cánh cửa cho Bethesda, hãng game đang trên đà thành công rực rỡ sau The Elder Scrolls IV: Oblivion, mua lại quyền sở hữu trí tuệ Fallout. Bethesda đã mang đến cho Fallout một trải nghiệm RPG góc nhìn thứ nhất, về cơ bản là “tái tạo” nó theo hình ảnh của Oblivion. Định dạng isometric và lối chiến đấu theo lượt đã biến mất.
Mười năm sau phiên bản cuối cùng, Fallout 3 ra mắt vào năm 2008 và đã làm kinh ngạc khán giả – bao gồm cả người viết – với đồ họa ấn tượng và lối chơi thế giới mở gây nghiện. Chạy trên cùng engine với Oblivion, game còn có sự góp mặt của ngôi sao Hollywood Liam Neeson, chứng tỏ niềm tin của Bethesda vào sự hồi sinh này. Ngày nay, thương hiệu Fallout mạnh mẽ hơn bao giờ hết, bất chấp sự ra mắt thảm họa của Fallout 76, và cộng đồng vẫn đang háo hức chờ đợi các dự án mới của thương hiệu này, bao gồm cả Season 2 của loạt phim Amazon Prime. Fallout 3 không chỉ là một game làm lại, nó là một cuộc cách mạng định hình lại tương lai của cả một dòng game.
Hình ảnh bìa game Fallout 4, một phần của series game Fallout đã hồi sinh mạnh mẽ dưới tay Bethesda.
Resident Evil 7: Hồi Sinh Nỗi Kinh Hoàng Cốt Lõi
Resident Evil 4, cho đến ngày nay, vẫn được coi là một trong những tựa game quan trọng nhất trong lịch sử. Nó thực sự đã tiên phong cho thể loại hành động-bắn súng góc nhìn thứ ba, qua vai, và kết hợp xuất sắc giữa giải đố, bắn zombie và kể chuyện điện ảnh. Thế nhưng, đến Resident Evil 6 vào năm 2012, rõ ràng là thương hiệu từng khiến người chơi thót tim đã đánh mất “công thức bí mật” của mình. Game nhận về nhiều ý kiến trái chiều, và điều đó là hợp lý, bởi phần thứ sáu này nặng về hành động, không còn chất kinh dị, và chắc chắn không phải là game sinh tồn. Điều này khiến quá trình phát triển rơi vào bế tắc, và nhìn lại, đó lại là một điều may mắn.
Sau bốn năm im hơi lặng tiếng, người chơi đã vỡ òa khi một tựa game kinh dị góc nhìn thứ nhất tuyệt vời được hé lộ vào năm 2016. Hơn nữa, họ còn kinh ngạc hơn khi logo Resident Evil xuất hiện ở cuối, khi Capcom tiết lộ phiên bản chính thứ bảy trong series, một sự tái tạo hoàn toàn công thức của RE. Lấy bối cảnh trong một ngôi nhà biệt lập ở vùng đầm lầy Louisiana, Resident Evil VII đã giới thiệu một nhân vật chính mới, đồng thời đưa yếu tố kinh dị trở lại, trở thành tựa game đáng sợ nhất trong series.
Thực tế, sự tái định nghĩa này đã thành công đến mức Capcom quyết định giữ nguyên nhân vật chính và góc nhìn thứ nhất, tạo nên hai tựa game liên tiếp xuất sắc, thổi luồng sinh khí mới vào thương hiệu kinh dị lịch sử này. Resident Evil 7 không chỉ cứu vãn một series, nó đã chứng minh rằng đôi khi, lùi lại một bước để hiểu rõ giá trị cốt lõi có thể mở ra một tương lai tươi sáng hơn.
Resident Evil 7: Biohazard, tựa game đã đưa series kinh dị này trở lại nguồn gốc đáng sợ với góc nhìn thứ nhất.
God of War (2018): Kratos Lột Xác Từ Chiến Thần Đến Người Cha
Series God of War của Sony Santa Monica ra mắt lần đầu vào năm 2005 trên PlayStation 2. Trong năm năm tiếp theo, nó đã khẳng định mình là một trong những thương hiệu game hay nhất. Tuy nhiên, rõ ràng là series này đang gặp khó khăn trong việc tạo ra đột phá mới – điều này trở nên rõ ràng một cách đau đớn trong Ascension năm 2013, một phiên bản tiền truyện quay ngược lại khởi nguồn.
Sau Ascension, thương hiệu này trở nên im ắng. Sony chuyển sự chú ý sang Uncharted và The Last of Us. Đến năm 2016, trong một trong những màn hé lộ game vĩ đại nhất, Kratos xuất hiện từ bóng tối và cả thế giới bùng nổ. Anh ta đã trở lại – nhưng gần như không thể nhận ra. Được tái tạo cùng với thế giới xung quanh, God of War (2018) đã từ bỏ sự hỗn loạn Hy Lạp để chuyển sang thần thoại Bắc Âu và mang đến cho Kratos một thế giới thần linh hoàn toàn mới để đối đầu.
Sự hung hãn đặc trưng của anh ta vẫn còn đó, nhưng giờ đây nó bị che lấp bởi gánh nặng của trách nhiệm làm cha. Khi Kratos và Atreus hành trình qua các vương quốc Bắc Âu, người chơi khám phá một khía cạnh sâu sắc hơn, dễ bị tổn thương hơn của một nhân vật từng chỉ được thúc đẩy bởi sự phẫn nộ. Với lối chơi được tái định hình và một câu chuyện trưởng thành cùng với người hâm mộ, phiên bản God of War reboot đã mang đến một trong những cách kể chuyện tuyệt vời nhất trong làng game – và còn trở nên xuất sắc hơn nữa với phần tiếp theo đầy mạnh mẽ, God of War Ragnarok. Sự trở lại này không chỉ là một game hay, nó là một tác phẩm nghệ thuật chứng minh rằng ngay cả một biểu tượng cũng có thể được tái tạo để trở nên sâu sắc và ý nghĩa hơn.
Kratos và con trai Atreus trong God of War 2018, tựa game đã tái định nghĩa nhân vật và series.
Tomb Raider (2013): Nữ Anh Hùng Hiện Đại Từ Di Sản Cổ Điển
Lara Croft lần đầu tiên xuất hiện trên màn ảnh của chúng ta vào năm 1996, và qua nhiều năm, cô đã trở thành một trong những nhân vật nữ biểu tượng nhất trong làng game. Tomb Raider từng là một trong những series hành động-phiêu lưu có ảnh hưởng nhất – nhưng đến cuối những năm 2000, nó đã trở nên cũ kỹ. Mỗi phiên bản mới ra mắt đều có cảm giác yếu hơn phiên bản trước, và trong khi các game bắn súng và phiêu lưu góc nhìn thứ ba khác xây dựng dựa trên công thức của nó để đạt được thành công lớn hơn, Tomb Raider có nguy cơ rơi vào quên lãng.
Rồi đến năm 2013. Sau năm năm gián đoạn, các nhà phát triển quyết định làm lại series theo hình ảnh thời đại của nó thay vì bám víu vào những di sản của quá khứ. Lara có một câu chuyện nguồn gốc gai góc và một sự tái định nghĩa hoàn toàn về nhân vật của cô. Cô vẫn là nhân vật game mang tính biểu tượng – nhưng giờ đây được đặt trên nền tảng thực tế hơn, dễ bị tổn thương và mang tính người. Những hành động anh hùng phóng đại và thiết kế vật lý lỗi thời đã biến mất; thay vào đó là một phụ nữ trẻ đang trở thành người sống sót thông qua sự kiên cường và nghị lực.
Từ leo núi đến giải đố, chiến đấu đến khám phá, Tomb Raider (2013) đã mang đến một trải nghiệm điện ảnh, dữ dội. Croft thậm chí còn được giải thoát khỏi ngoại hình cũ kỹ, bị tình dục hóa quá mức, vốn đã che mờ tất cả các đặc điểm khác của cô. Phiên bản reboot này đã thành công vang dội, tạo ra một bộ ba game tuyệt vời, tái khẳng định Lara là một huyền thoại game hiện đại. Nó thậm chí còn dẫn đến một bộ phim điện ảnh mới, một chương trình hoạt hình Netflix, và một bộ phim khác đang được sản xuất, với Sophie Turner được đồn đoán sẽ đảm nhận vai trò này.
Lara Croft trong phiên bản Tomb Raider 2013, thể hiện sự lột xác mạnh mẽ của nhân vật biểu tượng này.
Wolfenstein: The New Order: BJ Blazkowicz – Biểu Tượng Kháng Chiến Mới
BJ Blazkowicz từng chỉ là một khẩu súng pixel hóa trôi nổi trong mê cung hành lang của Đức Quốc xã. Wolfenstein 3D gốc trên MS-DOS là một trong những tựa game vĩ đại và quan trọng nhất từ trước đến nay, nhưng đến năm 2009, thương hiệu này đang trên đà lụi tàn với những đánh giá kém cỏi làm mất đi danh tiếng. Rồi, vào năm 2014, Wolfenstein: The New Order ra đời – một tựa game không chỉ hồi sinh một thương hiệu, mà còn tái tạo linh hồn của nó. MachineGames đã biến một tựa game có thể trở thành một game bắn súng vô tri thành một câu chuyện lịch sử thay thế tàn bạo, sâu sắc và thường mang tính thơ ca, nơi Đức Quốc xã chiến thắng… và BJ từ chối để họ tiếp tục nắm giữ quyền lực.
Đây không phải là Doom Slayer – BJ cũng chảy máu. Anh ta cũng gục ngã. Nhưng anh ta không bao giờ ngừng chiến đấu. Anh ta không chỉ là biểu tượng của sự kháng cự – anh ta chính là sự kháng cự ấy. Và bằng cách nào đó, giữa tất cả các vụ nổ, vũ khí dieselpunk và chó robot, The New Order đã mang đến cho chúng ta một trong những dàn nhân vật đáng nhớ nhất trong làng game hiện đại. Anya, Set, Max Hass và Wyatt – họ không chỉ là nhân vật phụ, họ thực sự có ý nghĩa.
Tựa game này cân bằng giữa trọng lượng cảm xúc và sự hỗn loạn của một game bắn súng thuần túy, không bao giờ mất đi gốc rễ hành động bạo lực của nó. Bạn có thể hạ gục phát xít trong một cảnh và sau đó bị chạm đến bởi những đoạn hội thoại yên tĩnh, dịu dàng ở cảnh tiếp theo – và điều đó đã hiệu quả. Nó không nên hiệu quả, nhưng nó đã làm được. Sau đó, New Colossus năm 2018 ra mắt, và nó đã cải thiện mọi khía cạnh của phiên bản đầu tiên, mang đến một cú đúp ấn tượng, mà đối với người viết, vẫn là một trong những tựa game yêu thích nhất từ trước đến nay.
BJ Blazkowicz trong Wolfenstein: The New Order, trong một cảnh hành động ác liệt.
Devil May Cry 5: Đưa Dòng Game Trở Lại Đỉnh Cao Hành Động
Đừng ghét tôi, nhưng cá nhân tôi thực sự yêu thích DmC: Devil May Cry (2013). Đúng là nó gây tranh cãi, và, nó cũng đã đẩy thương hiệu DMC từng rất được ca ngợi vào tình trạng lấp lửng. Devil May Cry 4 đã ra mắt từ tận năm 2008, và phải mất cả một thập kỷ để Capcom công bố phiên bản chính tiếp theo, Devil May Cry 5. Đến lúc này, Dante áo đỏ, tóc trắng mà chúng ta đã bỏ lại ở địa ngục đã bặt vô âm tín từ lâu, nhưng Devil May Cry 5 (2019) đã đưa anh ta trở lại với một sự báo thù, mái tóc bạc đầy đặn và bộ râu lởm chởm.
Tuy nhiên, mọi người vẫn thận trọng lạc quan. Liệu họ có thực sự đưa Dante, Nero và phong cách “over-the-top” trở lại mà không khiến nó lỗi thời không? Hóa ra, họ không chỉ đưa nó trở lại – họ còn nâng cấp mọi thứ lên một tầm cao mới. Devil May Cry 5 là một kiệt tác trong thiết kế hành động. Mỗi cú đấm, nhát chém và pha tung hứng trên không đều toát lên sự tự tin. Lối chiến đấu sâu sắc nhưng dễ tiếp cận, hình ảnh cực kỳ phong cách, và nhạc nền thì sao? Cực kỳ bùng nổ.
Dante, đặc biệt, đạt đến đỉnh cao của “năng lượng chú cool ngầu”, lái một chiếc mô tô có thể tách thành song kiếm trong khi khiêu khích kẻ thù giữa trận chiến. Nhưng ẩn dưới phong cách là một tựa game tôn trọng di sản và người hâm mộ của nó. Nó ồn ào, hỗn loạn, phi lý – và đó chính là điểm mấu chốt.
Capcom không chỉ hồi sinh series – họ còn nhắc nhở chúng ta tại sao Devil May Cry vẫn thống trị thể loại game hành động. Đây là một minh chứng cho thấy sự thấu hiểu người hâm mộ và tự tin vào bản sắc riêng biệt có thể mang lại thành công vang dội.
Bìa game Devil May Cry 5 với các nhân vật chính Dante, Nero và V, biểu tượng của sự trở lại dòng game hành động.
Doom (2016): Khẳng Định Vị Thế Ông Hoàng FPS Hiện Đại
Có ai còn nghi ngờ rằng Doom 3 không phải là một game Doom hay? Phiên bản năm 2004 đã đi quá xa so với nguồn gốc đơn giản là diệt quỷ của thương hiệu, chuyển sang thể loại kinh dị khoa học viễn tưởng tốc độ chậm hơn. Game đã không được đón nhận nồng nhiệt – và điều đó là đúng. Doom 4 đã được id Software phát triển, nhưng sau đó Zenimax mua lại studio và quyền sở hữu trí tuệ Doom. Doom 4 đang có vẻ là một sự rời xa lớn hơn nữa, với các phân cảnh kịch bản nặng nề và hầu như không có quỷ trong nửa đầu game.
Phiên bản đó đã bị hủy bỏ, và id đã tái khởi động phát triển từ đầu. Điều tiếp theo là một sự tái khởi động nhẹ – một sự trở lại với người lính thủy đánh bộ gốc từ Sao Hỏa, người mà con thỏ cưng của anh ta đã bị giết, và người chỉ nói ngôn ngữ của vỏ đạn súng shotgun. Mười hai năm sau Doom 3, Doom (2016) ra mắt đầy mạnh mẽ – và nó đã đá tung mọi cánh cửa.
Đây là một sự hồi sinh hoàn chỉnh – nhanh, tàn bạo, và tự nhận thức một cách vinh quang. Slayer một lần nữa là vua của lối chơi bắn súng dựa trên động lực, lao thẳng vào địa ngục với một sự cuồng nộ đáng xấu hổ. Không lời nói. Không triết lý. Bạn tức giận. Quỷ dữ chắn đường bạn. Thế là đủ. Nó đã trở thành một trong những sự hồi sinh game hiện đại tốt nhất – dẫn đến Doom Eternal, một trong những game FPS vĩ đại nhất từ trước đến nay, và The Dark Ages, phiên bản mới nhất mà người viết cực kỳ yêu thích. Doom (2016) không chỉ là một game trở lại, nó là một tuyên ngôn về bản sắc và sức mạnh của một thương hiệu huyền thoại.
Doom Slayer trong Doom 2016, hình ảnh tiêu biểu cho sự hồi sinh đầy bạo lực và cuốn hút của series FPS kinh điển.
Cơ Hội Thứ Hai Đã Mở Ra Một Cuộc Đời Mới
Thật đáng buồn là không phải series game nào cũng có cơ hội thứ hai, và thậm chí còn ít hơn nữa những series làm đúng. Nhưng khi một sự hồi sinh đạt đến sự pha trộn hoàn hảo giữa tôn trọng quá khứ và sự tiến hóa không sợ hãi, đó là điều đáng để ăn mừng.
Đó không chỉ là việc chứng minh sự liên quan – đó còn là việc cho thấy vẫn còn điều gì đó ý nghĩa để nói. Những sự hồi sinh tốt nhất không chỉ đưa một series trở lại. Chúng còn nâng tầm nó. Và khi điều đó xảy ra, đó không chỉ là một sự trở lại – đó là một sự tái tạo. Một điều may mắn mà chúng ta được chứng kiến trong thời gian thực, khẳng định rằng ngành công nghiệp game luôn có khả năng vượt qua giới hạn và mang đến những trải nghiệm vượt trội.
Hãy chia sẻ tựa game yêu thích của bạn đã có màn trở lại ấn tượng nhất là gì nhé!